TUỔI THƠ Tôi còn trẻ hay tôi đã già? Có thể cả hai. Có những người còn trẻ khi đã 60, nhưng lại có những kẻ đã già khi mới 20. Có những thanh niên đã đánh mất tuổi trẻ, và cũng có những người suốt đời chưa bao giờ có tuổi trẻ để mà đánh mất.
Có một đặc điểm để biết mình già hay trẻ, đó là mong ước. Tuổi trẻ là tuổi ước mơ. Những gì mơ ước đều chưa tới, nên sống trẻ cũng là sống đợi chờ. Trẻ nhìn về tương lai xây dựng đẹp cho cuộc đời chật hẹp. Nên sống trẻ cũng là sống trong hy vọng. Đừng coi mong ước đều là vô ích, thực tại quá nghèo. Chỉ có ước mơ là lớn. Nhờ nó con người mới đi tìm được từ tiến bộ này sang tiến bộ khác, mọi văn minh và mọi công trình đều thoát thai từ mộng ước của những trí khôn phong phú.
Trăm năm về trước, Jules Vane đã kể một câu chuyện lên cung trăng, câu chuyện mơ mộng đó đã gợi ý cho cuộc thực hiện những chuyến đi hiện nay lên nguyệt cầu. Đinh Bộ Lĩnh lúc còn nhỏ đã nuôi dưỡng bằng những trò trận đánh cờ lau. Mộng nhỏ trở thành mộng lớn, và đời ông đã biến đổi nên một cuộc thực hiện anh hùng cho giấc mộng vĩ đại của lịch sử đất nước.
Có những mơ ước của một số người đã được hậu thế tiếp nhận hoan hỉ và truyền lại mãi mãi, vì nó đẹp và xứng đáng là những lý tưởng. Cái làm cho một ước mơ nên đẹp, không phải vì nó xây dựng hạnh phúc cho người mơ ước, mà chính vì nó mưu tìm hạnh phúc cho kẻ khác. Cái đẹp của mơ ước không ở chỗ thu vào, mà là ở chỗ cho đi. Cho đi là mở sang cho kẻ khác. Lòng người cho đi trở nên rộng và cao hẳn lên để dễ đón gặp Chúa. Chúa bao la và cao cả vô cùng, chỉ những tâm hồn quảng đại cao thượng mới gặp được Ngài, vì gặp được Ngài là gặp được hạnh phúc.
Ai nuôi những ước mơ ích kỷ sẽ thắt buộc tâm hồn trở nên bé nhỏ, thấp hèn, không sao đón nhận được Thiên Chúa. Tình cho đi là tình tăng lên. Tình vị tha là hướng đi của con người. Nếu bản tính con người là mơ tìm hạnh phúc vô biên, thì chính Chúa là hạnh phúc đó, Ngài ở cuối con đường phục vụ tha nhân. Có cho đi mới tìm lại được là như thế. Những gì thu vén cho mình sẽ mất đi, nhưng những gì cho đi sẽ còn mãi.
Nếu ước mơ để mà mơ ước, để rồi tin vào mơ ước thì cuộc đời chỉ là giấc ngủ dài. Phải coi mơ ước tốt như tiếng gọi đi đến thực hành, điều quan trọng không phải là thành công, nhưng là cố gắng, cố gắng làm việc, cố gắng hy sinh chấp nhận cả đến thất bại để rồi vươn lên. Nếu một ước mơ được thành sự thực một cách quá dễ thì đâu giá trị. Bước đi với chiếc gai đâm dưới bàn chân, và cứ thế dám bước hoài qua cả những chặng đường gập ghềnh sỏi đá, để tìm hạnh phúc cho người khác, đó là hình ảnh đáng kính của những giấc mơ đáng kính.
Chúa Giêsu đã sống và chết cho kẻ khác. Mơ ước của Ngài từ thuở đời đời là thế, Ngài đã thực hiện và Ngài đã sống lại vinh quang trong tuổi trẻ ngàn đời.
(Sưu tầm) PTB
Bạn có thích bài viết này...?
|
Nhận tin miễn phí hằng ngày!
|
Follow us!
|
Rất hay, cám ơn đã share. Mình có 1 trang
Trả lờiXóaNhạc hay với nhiều bài nhạc việt đang hot hiện nay nè. Mọi người nghe thử nha !