BÀI ĐỌC I: Đn 5, 1-6, 13-14, 16-17,
23-28
"Có những ngón tay hiện ra như
bàn tay một người".
Trích sách Tiên tri Đaniel.
1 Ngày ấy, Vua Bên-sát-xa mở tiệc lớn khoản đãi một ngàn đại thần.
Trước mặt những người này, vua uống rượu.2 Khi đã thấm hơi men, vua
truyền mang ly mang chén bằng vàng bằng bạc mà vua cha là Na-bu-cô-đô-nô-xo đã
lấy ở đền thờ Giê-ru-sa-lem. Vua Bên-sát-xa định dùng những ly chén này để uống
rượu cùng với các đại thần, cung phi và cung nữ.3 Bấy giờ người ta mang
ly chén bằng vàng đã lấy từ cung thánh Đền Thờ Thiên Chúa ở Giê-ru-sa-lem; vua
và các đại thần, cung phi và cung nữ đều dùng mà uống.4 Họ vừa uống rượu vừa
ca ngợi các thần bằng vàng, bạc, đồng, sắt, gỗ và đá.5 Ngay lúc ấy, những
ngón tay người xuất hiện, viết lên vách tường quét vôi của hoàng cung ở phía
sau trụ đèn. Vua nhìn thấy phần bàn tay đang viết.6 Bấy giờ mặt vua biến
sắc, tâm trí bàng hoàng, ruột gan đòi đoạn, gối run cầm cập.
13 Bấy giờ ông Đa-ni-en
được dẫn vào chầu vua. Vua ngỏ lời với ông rằng: "Ngươi có phải là
Đa-ni-en, một người trong nhóm Giu-đa đi lưu đày mà phụ vương ta đã đưa từ
Giu-đa về không?14 Ta đã nghe đồn rằng thần khí của các bậc thần minh ở nơi
ngươi, nên ngươi mới có sự sáng suốt, thông hiểu và khôn ngoan xuất chúng.16 Còn về ngươi, ta nghe
nói rằng ngươi có tài giải thích và tháo gỡ khó khăn. Vậy, nếu ngươi đọc và giải
thích được hàng chữ đó cho ta, thì ngươi sẽ được mặc cẩm bào đỏ thẫm, đeo vòng
vàng vào cổ, và sẽ là nhân vật thứ ba trong vương quốc."
17 Bấy giờ ông Đa-ni-en
lên tiếng nói trước mặt vua: "Tâu đức vua, lộc vua ban, xin giữ lại cho
ngài; quà vua tặng, xin dành cho người khác. Nhưng hàng chữ kia, thần xin đọc
và giải thích hầu đức vua.23 Trái lại ngài đã tự cao tự đại, đã chống lại Chúa Tể trời
cao: ly chén trong Đền Thờ của Chúa, người ta đã mang đến trước mặt ngài; ngài
đã dùng các ly chén ấy mà uống cùng với các đại thần, cung phi và cung nữ. Ngài
đã ngợi khen các thần bằng bạc, vàng, đồng, sắt, gỗ và đá là những vật không thấy,
không nghe, không biết. Còn Thiên Chúa là Đấng nắm trong tay sinh khí của ngài
và điều khiển mọi đường đi nước bước của ngài, ngài lại chẳng tôn vinh!24 Vì thế, Thiên Chúa đã
cho phần bàn tay ấy đến viết hàng chữ kia.25 Đây là những chữ đã được viết
ra: MƠ-NÊ, MƠ-NÊ, TƠ-KÊN, PÁC-XIN;26 và đây là lời giải thích: MƠ-NÊ - có nghĩa là đếm -:
Thiên Chúa đã đếm và chấm dứt những ngày của triều đại ngài;27 TƠ-KÊN - có nghĩa là
cân -: ngài đã bị đặt trên bàn cân và thấy là không đủ;28 PƠ-RẾT - có nghĩa là
phân chia -: vương quốc của ngài đã bị phân chia và trao cho các dân Mê-đi và
Ba-tư."
Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Đn 3, 62-65. 66. 67
Đ. Hãy ngợi khen và tán tạ Chúa tới muôn đời.
X. Chúc tụng Chúa đi, mặt trời cùng
với mặt trăng. chúc tụng Chúa đi hỡi tinh tú muôn ngàn, chúc tụng Chúa đi, nào mưa
sương tất cả, chúc tụng Chúa đi, mọi lồng gió cơn dông. Đ
X. Chúc tụng Chúa đi, sức nóng với
lửa hồng, chúc tụng Chúa đi, trời nồng và khí lạnh. Đ
TUNG HÔ TIN MỪNG
Alleluia - Các con hãy tỉnh thức và sẵn sàng, vì lúc các con không ngờ,
Con Người sẽ đến. - Alleluia.
TIN MỪNG: Lc 21, 12-19
Vì danh Thầy,
anh em sẽ bị mọi người thù ghét. Nhưng dù một sợi tóc trên đầu anh em cũng
không bị mất đâu.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh
Luca.
12 Khi ấy Đức Chúa Giêsu
nói với các môn đệ rằng : “Người ta sẽ tra tay bắt và ngược đãi anh em, nộp anh
em cho các hội đường và bỏ tù, điệu anh em đến trước mặt vua chúa quan quyền vì
danh Thầy.13 Đó sẽ là cơ hội để anh em làm chứng cho Thầy.14 Vậy anh em hãy ghi
lòng tạc dạ điều này, là anh em đừng lo nghĩ phải bào chữa cách nào.15 Vì chính Thầy sẽ cho
anh em ăn nói thật khôn ngoan, khiến tất cả địch thủ của anh em không tài nào
chống chọi hay cãi lại được.16 Anh em sẽ bị chính cha mẹ, anh chị em, bà con và bạn hữu
bắt nộp. Họ sẽ giết một số người trong anh em.17 Vì danh Thầy, anh em
sẽ bị mọi người thù ghét.18 Nhưng dù một sợi tóc trên đầu anh em cũng không bị mất
đâu.19 Có kiên trì, anh em mới giữ được mạng sống mình.”
Đó là lời
Chúa.
Suy niệm: Thời bao cấp, có những Ki-tô hữu, ngày Chúa Nhật
vác cuốc đi như thể ra đồng làm việc, nhưng khi đến gần nhà thờ mới lấy quần áo
đẹp trong giỏ ra mặc chỉnh tề vào tham dự thánh lễ. Trong thời hội nhập hiện
nay, lại có những người buôn bán, ngày Chúa Nhật khách mua đông dày, nhưng lại
đóng hàng, đóng quán để đi dự lễ trước đã. Có lẽ những Ki-tô hữu đơn sơ ấy
không biết phải nói về Chúa, về đạo thế nào, nhưng họ đã biết tận dụng mọi cơ hội
dù là “thuận tiện hay không thuận tiện”(x. 2Tm 4,2) để làm chứng cho Đức
Ki-tô và cho Tin Mừng. Là một Ki-tô hữu chính danh, là phải làm chứng cho Đức
Ki-tô và cho Tin Mừng của Ngài mọi lúc mọi nơi, làm chứng bằng một cuộc sống đầy
“chất Ki-tô”, là “tôi sống, nhưng không phải là tôi sống, mà là chính Đức
Ki-tô sống trong tôi” (Gl 2,20).
Mời Bạn: Tốc độ quay cuồng của cuộc sống hôm nay có làm bạn
quên đi bản chất của Hội Thánh và của mỗi người chúng ta là làm chứng không?
Dành ưu tiên ngày Chúa Nhật cho việc thờ phượng Chúa, giữ lòng trọn vẹn thuỷ
chung trong đời sống vợ chồng, tôn trọng và nỗ lực bảo vệ sự sống, sống trung
thực và kiên quyết loại trừ mọi hình thức gian tham, v.v… sống trung tín với Đức
Ki-tô như thế, tự nó là làm chứng cho Ngài rồi.
Sống Lời Chúa: Làm một việc thờ phượng hoặc bác ái với ý chỉ làm
chứng cho Chúa Ki-tô và cho Tin Mừng.
Cầu nguyện: Lạy Đức Ki-tô, Vua vũ trụ, xin ban thêm
đức tin cho chúng con, để chúng con ý thức hơn ơn gọi Ki-tô hữu và can đảm làm
chứng Chúa.
Ý lực sống:
Không Qúa Muộn Ðể Nên
Thánh
Người Nhựt Bản có kể một câu chuyện như sau:
Zenkai là một thanh niên con của một
hiệp sĩ Samourai. Anh được tuyển vào phục dịch cho một viên chức cao cấp trong
triều đình. Không mấy chốc, Zenkai đem lòng say mê người vợ của chủ mình. Anh lập
mưu giết người chủ và đem người đàn bà trốn sang một vùng đất lạ.
Anh tưởng có thể ăn đời ở kiếp với người
đàn bà. Nhưng không mấy chốc, người đàn bà đã để lộ nguyên hình của một con người
ích kỷ, đê tiện. Zenkai đành bỏ người đàn bà và ra đi đến một vùng đất khác, ở
đó anh sống qua ngày bằng nghề hành khất.
Trong cảnh bần cùng khốn khổ, Zenkai
đã bắt đầu hồi tâm để nhớ lại những hành động tội lỗi của mình. Anh quyết định
làm một việc thiện để đền bù cho quá khứ nhơ nhớp của mình.
Anh đi về một vùng núi hiểm trở, nơi
mà nhiều người đã bỏ mình vì khí hậu khắc nghiệt cũng như vì công việc nặng nhọc.
Zenkai đem hết sức lực của mình để khai phá một con đường xuyên qua vùng núi ấy.
Ban ngày đi khất thực, ban đêm đào đường
xuyên qua núi. Zenkai cặm cụi làm công việc ấy ròng rã trong 30 năm trời.
Hai năm trước khi Zenkai hoàn thành
công trình của mình, thì người con của viên chức triều đình mà anh đã sát hại
trước kia bỗng tìm ra tung tích của anh. Người thanh niên thề sẽ giết Zenkai để
trả thù cho cha mình. Biết trước mình không thoát khỏi án phạt vì tội ác mình
đã gây ra mấy chục năm trước, Zenkai phủ phục dưới chân người thanh niên và van
xin:
"Tôi xin sẵn sàng chịu chết.
Nhưng cậu hãy cho phép tôi được hoàn thành công việc tôi đang làm dở. Khi mọi sự
đã hoàn tất, cậu hãy giết tôi".
Người thanh niên ở lại để chờ cho đến
ngày trả được mối thù cho cha. Nhưng trong khi chờ đợi, không biết làm gì, người
thanh niên đành phải bắt tay vào việc đào đường với Zenkai mà vẫn nuôi chí báo
thù cha.
Nhưng chỉ một năm sau cùng làm việc với
kẻ đã giết cha mình, người thanh niên cảm thấy mọi ý muốn báo thù đều tan biến
trong anh. Thay vào đó, anh lại thấy dậy lên trong lòng sự cảm phục và thương mến
đối với sự nhẫn nhục, chịu đựng của Zenkai.
Con đường đã được hoàn thành trước dự
định. Giờ đây dân chúng có thể qua lại vùng núi hiểm trở một cách dễ dàng.
Giữ đúng lời hứa, Zenkai đến phủ phục
trước mặt người thanh niên để chấp nhận sự trừng phạt. Nhưng người thanh niên vừa
đỡ Zenkai dậy vừa nói trong tiếng khóc:
"Làm sao tôi có thể chém đầu được
thầy của tôi?"
Câu chuyện trên đây hẳn hàm chứa được
nhiều bài học. Ngạn ngữ Latinh thường nói:" Sai lầm, vấp ngã là chuyện thường
tình của con người, nhưng ngoan cố trong sai lầm là bản chất của ma quỉ".
Nét đẹp quí phái nhất nơi lòng người đó là còn biết hồi tâm, còn biết nhận ra lỗi
lầm và từ đó quyết tâm xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn. Trong câu chuyện
trên đây hẳn phải là hình ảnh của sự phục thiện mà Thiên Chúa vẫn luôn khơi dậy
trong lòng người.
Nhưng bài học đáng chú ý hơn trong câu
chuyện trên đây có lẽ là: tình liên đới xóa tan được hận thù trong lòng người.
Người thanh niên đã khám phá ra giá trị ấy khi bắt tay làm việc với Zenkai, con
người mà trước đó anh đã quyết tâm tiêu diệt cho bằng được. Quả thực, tình liên
đới, sự đồng lao cộng khổ, sự hiện diện bên nhau có sức tiêu diệt được hận thù
trong lòng người.
Trích
sách Lẽ Sống
BPV Giáo xứ
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét
Giáo xứ đã nhận được góp ý, nhận xét, bài gửi của Quý vị
Xin Thiên Chúa chúc lành cho quý vị.